Đọc: Gia-cơ 3:1-12

Không ai chế ngự được cái lưỡi.- Gia-cơ 3:8

Từ loài lợn ỉ Việt Nam đến loài cáo Si-bê-ri, con người đã biết cách thuần phục động vật hoang dã. Người ta thích thú dạy khỉ “diễn” trong quảng cáo hay huấn luyện nai lấy đồ ăn trên tay họ. Như sứ đồ Gia-cơ nói: “Mọi loài thú vật và chim muông, loài bò sát và sinh vật biển đều có thể chế ngự được, và đã từng bị loài người chế ngự rồi” (3:7).

Nhưng có một thứ không thể chế ngự. Tất cả chúng ta đều mắc phải nan đề trong việc điều khiển cái lưỡi. Gia-cơ nói: “Không ai chế ngự được cái lưỡi” (c. 8)

Vì sao? Vì lời nói nằm trên đầu lưỡi xuất phát từ nơi sâu thẳm trong tấm lòng. “Vì có đầy dẫy trong lòng thì miệng mới nói ra” (Mat. 12:34). Vì vậy cái lưỡi có thể được dùng cho cả điều tốt và điều xấu (Gia. 3:9). Học giả Peter Davids đã nói: “Một mặt, cái lưỡi rất ngoan đạo, nhưng mặt khác, nó có thể cực kỳ ô uế.”

Nếu không thể chế ngự được cái lưỡi không vâng lời này, liệu nó có trở thành nan đề thường ngày và luôn dễ dàng nói xấu ư? (c. 10). Bởi ân điển Chúa thì không. Chúng ta không phải tự mình xoay xở. Nhưng Đức Chúa Trời sẽ “giữ gìn miệng” tôi; Ngài sẽ “canh của môi con” (Thi. 141:3). Chúa có thể thuần phục vật bất phục.

Lạy Chúa, môi miệng con đôi khi không nói những lời tôn cao Ngài. Cảm ơn Ngài vì bởi Thánh Linh Ngài, cái lưỡi chưa được thuần dưỡng của con có thể được Ngài chế ngự. Xin cầm giữa môi miệng con hôm nay.

Muốn cai trị miệng lưỡi mình, hãy để Đấng Christ cai trị tấm lòng của bạn.

* Trích Lời Sống Hằng Ngày