Đọc: Ha-ba-cúc 3:16-19
Cho dù cây vả sẽ không nứt lộc nữa…con vẫn vui mừng trong Đức Giê-hô-va. cc. 17-18
Tin tức làm cô lặng người. Nước mắt tuôn nhanh đến nỗi cô chẳng thể kìm lại được. Tâm trí cô chạy đua với nhiều câu hỏi cùng nỗi sợ hãi đe doạ trấn áp cô. Cuộc sống đang tiến triển rất tốt, khi nó đột ngột bị gián đoạn và thay đổi mãi mãi mà không hề báo trước.
Bi kịch có thể xảy đến dưới nhiều hình thức – sự qua đời của một người thân, bệnh tật, mất tài sản hoặc sinh kế. Và nó có thể xảy ra với bất kỳ ai vào bất cứ lúc nào.
Mặc dù tiên tri Ha-ba-cúc biết rằng bi kịch sẽ xảy ra, sự sợ hãi vẫn tấn công tấm lòng của ông. Khi ông chờ đợi đến ngày Ba-by-lôn xâm chiếm vương quốc Giu-đa thì toàn thân ông run rẩy, môi ông run cầm cập và chân ông lảo đảo (Ha-ba-cúc 3:16).
Sợ hãi là cảm giác chính đáng khi đối mặt với bi kịch, nhưng nó không bắt buộc phải khiến chúng ta bất động. Khi chúng ta không hiểu được những thử thách mình đang trải qua, chúng ta có thể xem lại cách Đức Chúa Trời hành động trong lịch sử (cc. 3-15). Đó là điều Ha-ba-cúc đã làm. Nó không xua tan nỗi sợ hãi của ông nhưng nó cho ông sự can đảm để tiến lên bằng việc chọn cách ngợi khen Đức Giê-hô-va (c. 18).
Đức Chúa Trời của chúng ta là Đấng đã tỏ ra thành tín suốt những năm qua luôn ở cùng chúng ta. Vì bản tính của Ngài không thay đổi nên khi ở trong sự sợ hãi chúng ta có thể nói bằng tiếng nói dạn dĩ của đức tin rằng: “Chúa Giê-hô-va là sức mạnh của con” (c. 19).
Lạy Đức Giê-hô-va, khi thế giới của con đảo lộn, xin giúp con tin cậy Ngài. Ngài luôn thành tín đối với con.
Chúng ta có thể học bài học tin cậy tại trường học của sự thử thách.
* Trích Lời Sống Hằng Ngày