Đọc: Thi Thiên 139:1-12

Khi lời chưa ở trên lưỡi con, lạy Đức Giê-hô-va, Ngài đã biết hết rồi. Thi Thiên 139:4

Đôi khi, tôi và vợ tôi lại hoàn tất những câu nói của nhau. Hơn 30 năm trong cuộc sống hôn nhân, chúng tôi ngày càng quen thuộc với cách người kia suy nghĩ và nói. Chúng tôi thậm chí không cần phải nói hết câu; chỉ một từ hay ánh mắt là đủ để bày tỏ suy nghĩ của mình.

Tôi thấy được an ủi về điều đó – giống như đôi giày cũ mà bạn thích mang vì nó rất vừa vặn. Đôi khi, chúng tôi nói về nhau cách trìu mến là “chiếc giày cũ của tôi” – lời khen có thể khó hiểu nếu bạn không biết rõ chúng tôi. Qua nhiều năm, mối quan hệ của chúng tôi đã hình thành nên ngôn ngữ riêng của mình, với những cách diễn đạt xuất phát từ hàng chục năm yêu thương và tin tưởng.

Thật an ủi khi biết rằng tình yêu Đức Chúa Trời dành cho chúng ta thật thân thuộc sâu sắc. Đa-vít viết: “Khi lời chưa ở trên lưỡi con, lạy Đức Giê-hô-va, Ngài đã biết hết rồi” (Thi. 139:4). Hãy tưởng tượng bạn trò chuyện thầm với Chúa Jêsus và kể cho Ngài nghe những vấn đề sâu thẳm nhất trong lòng bạn. Khi bạn cố gắng để thốt nên lời, Ngài mỉm cười thấu hiểu và diễn đạt chính xác điều bạn không thể nói ra. Thật vui khi biết rằng chúng ta không cần phải tìm từ ngữ chính xác để nói chuyện với Chúa! Ngài yêu thương và biết chúng ta đủ rõ để hiểu được.

Lạy Chúa, Ngài biết mọi điều về con và Ngài yêu con. Cảm ơn Chúa đã hiểu con một cách trọn vẹn! Xin giúp con yêu mến Ngài và bước theo Ngài hôm nay.

Chúa nhìn xuyên từ lời nói đến tấm lòng chúng ta.

Chú Giải: Thi Thiên 139 cho chúng ta biết về bản chất và thuộc tính của Đức Chúa Trời. Từ câu 1–6, chúng ta thấy rằng Đức Chúa Trời là Đấng toàn tri, có nghĩa là Ngài “biết hết mọi sự.” Sự tri thức dường ấy quá “diệu kỳ” và vượt quá khả năng hiểu biết. Từ câu 7–12, chúng ta bị thách thức khi xét đến sự toàn tại của Đức Chúa Trời, rằng Ngài luôn hiện diện ở mọi nơi. Đấng ấy đáng được mọi tạo vật thờ phượng, là những tạo vật bị giới hạn bởi không gian và thời gian. Từ câu 13–18 bài ca này dạy chúng ta về sự toàn năng của Đức Chúa Trời, rằng Ngài là Đấng vô song. Quyền năng Ngài được nhìn thấy qua việc tạo dựng nên chúng ta (c. 13), qua việc cai trị trên mọi tạo vật (c. 16), và qua sự chăm sóc luôn luôn của Ngài (c. 17–18). Vì Chúa biết rõ mọi điều trong đời sống chúng ta, điều đó có khiến bạn tạ ơn Ngài không? Bạn đang lo lắng điều gì? Bạn cảm thấy được yên ủi hay bị đe dọa khi Ngài luôn hiện diện, không rời xa bạn? Sự toàn năng của Chúa có ảnh hưởng thế nào đến cách bạn nhìn nhận những thách thức trong cuộc sống?

* Trích Lời Sống Hằng Ngày