Đọc: Phi-líp 1:12-26

Tôi muốn ra đi và về ở với Đấng Christ là điều tốt hơn rất nhiều. Phi-líp 1:23

Tiếng còi báo động rền rĩ bên ngoài ngôi nhà của một cậu bé. Vì không biết nên cậu hỏi mẹ mình đó là tiếng gì. Cô giải thích nó là tiếng cảnh báo mọi người về cơn bão nguy hiểm. Cô nói nếu người ta không tìm chỗ trú thì có thể chết do lốc xoáy. Cậu bé đáp lại “Mẹ ơi, sao đó lại là điều xấu? Nếu chúng ta chết, không phải chúng ta gặp Chúa Giê-xu sao?”

Trẻ nhỏ thường không hiểu chết có nghĩa là gì. Nhưng Phao-lô, người có một đời kinh nghiệm cũng viết điều tương tự “Tôi muốn ra đi và về ở với Đấng Christ là điều tốt hơn rất nhiều” (Phi-líp 1:23). Lúc đó vị sứ đồ đang bị quản thúc tại nhà nhưng lời tuyên bố của ông không bị thúc đẩy bởi sự tuyệt vọng. Ông vui mừng vì điều ông trải qua khiến cho Phúc Âm được lan rộng (c.12-14).

Vậy tại sao Phao-lô lại bị giằng co giữa việc muốn sống và chết? Bởi tiếp tục sống có nghĩa là “làm việc kết quả”. Nhưng nếu chết ông biết mình sẽ được hưởng sự gần gũi đặc biệt với Chúa Giê-xu. Chúng ta ra khỏi thân thể này là được ở nhà với Chúa (2 Côr. 5:6-8).

Những người tin vào quyền năng cứu chuộc qua sự chết và sự sống lại của Chúa Giê-xu sẽ ở với Ngài mãi mãi. Có câu nói rằng “Mọi điều đều tốt đẹp khi kết thúc tại thiên đàng”. Dù chúng ta sống hoặc chết, chúng ta đều chiến thắng. “Vì đối với tôi, sống là Đấng Christ, còn chết là ích lợi” (Phi. 1:21).

Lạy Chúa, xin giúp con nhìn xem Ngài cho dù con phải đối mặt với hoạn nạn trong cuộc sống hay sự chết. Xin giúp con tìm kiếm sự bảo đảm và bình an nơi Ngài.

Niềm tin nơi sự chết và sự sống lại của Chúa Giê-xu đem đến sự bảo đảm cho sự sống đời đời với Ngài.

* Trích Lời Sống Hằng Ngày