Đọc: Xuất Ai Cập Ký 2:11-22
Mọi việc đều có thời điểm, mọi sự dưới bầu trời đều có định kỳ của nó. Truyền đạo 3:1
Nơi tôi sống, có thời điểm trong năm khi cây cối phải chống lại sự chết bằng cách ẩn mình dưới mặt đất cho đến lúc an toàn để xuất hiện trở lại. Trước khi tuyết rơi và mặt đất đóng băng, chúng trút bỏ vẻ tươi đẹp rực rỡ và rút về nơi có thể nghỉ ngơi và bảo tồn năng lượng cho mùa sinh trưởng kế tiếp. Trái ngược với vẻ ngoài, chúng không chết mà chỉ bất động. Khi tuyết tan và mặt đất tan băng, chúng sẽ lại hướng về phía bầu trời, vẫy chào Đấng Tạo Hóa với muôn màu rực rỡ cùng hương thơm tỏa ngát.
Các kì của cuộc sống đòi hỏi đôi lúc chúng ta phải bước vào giai đoạn bất động. Chúng ta không chết, nhưng cảm giác như mình trở nên vô hình. Suốt thời kỳ này chúng ta sẽ thấy vô dụng, và tự hỏi rằng liệu Chúa còn sử dụng mình nữa không. Nhưng giai đoạn đó nhằm bảo vệ và chuẩn bị chúng ta. Khi thời điểm đến và điều kiện an toàn, Chúa sẽ lại gọi chúng ta để hầu việc và thờ phượng Ngài.
Môi-se cũng đã trải qua thời kỳ như vậy. Sau khi giết người Ai Cập đã hành hạ người anh em Do Thái, Môi-se phải trốn tới Ma-đi-an để bảo vệ mạng sống (Xuất. 2:11-22). Tại đó, Chúa đã bảo vệ và chuẩn bị Môi-se cho sứ mạng vĩ đại nhất cuộc đời ông (3:10).
Vậy hãy can đảm. Chúng ta không bao giờ là vô hình đối với Chúa.
Không ai là vô hình đối với Đức Chúa Trời.
* Trích Lời Sống Hằng Ngày