Đọc: II Phi-e-rơ 3:8-15
Ngài [Đức Giê-hô-va] kiên nhẫn đối với anh em, không muốn một người nào chết mất mà muốn mọi người đều ăn năn. II Phi-e-rơ 3:9
Tôi đang ngồi cùng một nhóm hành khách trong một chiếc xe bus đi ra máy bay để bay chuyến chuyển tiếp thì có người yêu cầu tài xế “Đi nhanh lên!” Có vẻ chúng tôi sẽ lỡ chuyến bay, và có một hành khách rất bất mãn. Ông nổi xung với tài xế, cho rằng tài xế phớt lờ mệnh lệnh hay là “muốn bị kiện hả?” Ngay lúc đó một nhân viên hãng hàng không nhanh chóng mang đến một chiếc cặp. Nhìn người đàn ông giận dữ, nhân viên hãng hàng không vui mừng giơ chiếc cặp lên. Khi đã không còn thở hổn hển, anh nói: “Ông đã bỏ quên chiếc cặp. Tôi nghe ông nói cuộc họp của ông rất quan trọng, và tôi nghĩ ông sẽ cần thứ này.”
Đôi khi tôi thấy mình thiếu kiên nhẫn với Chúa, nhất là với sự trở lại của Ngài. Tôi tự hỏi: Ngài còn đợi gì nữa? Những bi kịch xung quanh ta, đau khổ của những người ta yêu thương và thậm chí những căng thẳng của cuộc sống hàng ngày đều có vẻ lớn hơn viễn cảnh chúng ta có thể giải quyết được.
Rồi có ai đó kể rằng vừa gặp gỡ Chúa Giê-xu, hay tôi khám phá ra Chúa vẫn hành động trong mớ rối rắm ấy. Nó nhắc nhở tôi về điều tôi đã học được trên chuyến xe hôm ấy. Có những câu chuyện và chi tiết Chúa biết mà tôi không biết. Nó nhắc tôi phải tin cậy Ngài và nhớ rằng câu chuyện đó không phải viết về tôi. Đó là chương trình của Chúa hầu cho tôi biết dành thời gian cho những người chưa biết đến Con Ngài (II Phi. 3:9).
Con biết ơn vì Ngài đang kiên nhẫn chờ đợi nhiều người tin nhận Ngài rồi Ngài sẽ trở lại. Xin giúp con cũng biết kiên nhẫn.
Hãy chờ đợi và làm chứng cho đến khi Chúa Giê-xu trở lại.
* Trích Lời Sống Hằng Ngày