Đọc: Dân Số Ký 33:1-15, 36-37

Môi-se vâng lệnh Đức Giê-hô-va ghi lại cuộc hành trình của dân chúng theo từng chặng đường. Dân số ký 33:2

Có thể Dân số ký 33 là đoạn Kinh Thánh không khiến chúng ta suy nghĩ nhiều khi đọc. Đó dường như chỉ là danh sách dài ghi lại những nơi dân Y-sơ-ra-ên đã đi qua từ Ram-se ở Ai Cập để đến vùng đồng bằng Mô-áp. Nhưng đó hẳn là đoạn quan trọng vì là phần duy nhất trong cả sách Dân số ký theo sau cụm từ, “Môi-se vâng lệnh Đức Giê-hô-va ghi lại…” (c.2).

Tại sao phải ghi lại điều này? Phải chăng danh sách này là câu chuyện để những người Y-sơ-ra-ên được sinh ra trong đồng vắng được nhắc nhớ về hành trình bốn mươi năm cũng như sự thành tín của Đức Chúa Trời tại mỗi nơi dừng chân?

Tôi hình dung cảnh một người cha Y-sơ-ra-ên ngồi bên bếp lửa trại cùng con trai mình và hồi tưởng lại, “Cha không bao giờ quên được Rê-phi-đim! Cha sắp chết vì khát, ở đó chẳng có gì ngoài cát và cây xô thơm suốt mấy trăm dặm đường. Lúc bấy giờ Đức Chúa Trời bảo Môi-se lấy cây gậy của mình gõ vào tảng đá – thực chất đó là phiến đá lửa rất rắn. Cha nghĩ, Thật là một nỗ lực vô ích! Sẽ chẳng có gì ra từ tảng đá đó đâu. Nhưng trước sự kinh ngạc của cha, nước bắn tung lên từ tảng đá ấy! Dòng nước tuôn ra làm thỏa cơn khát của hàng ngàn người Y-sơ-ra-ên. Cha không thể quên ngày hôm đó! (xem Thi.114:8; Dân. 20:8-13; 33:14).

Vậy tại sao lại không thử? Hãy suy gẫm về cuộc đời bạn, từng chặng đường, và ghi nhớ rằng trên mọi đường, Đức Chúa Trời luôn bày tỏ sự thành tín, và tình yêu giao ước của Ngài với bạn.

Hãy đếm những phước hạnh của bạn, hãy kể từng tên. – Johnson Oatman Jr

Sự thành tín của Đức Chúa Trời trải qua mọi thời đại.

* Trích Lời Sống Hằng Ngày