Đọc: Thi Thiên 136: 1-9; 23-26

Ân điển Ngài không thể đo lường mênh mông; Lòng nhân Ngài không bao giờ vơi cạn vô tận; Bình an Ngài không tả xiết.

Hãy cảm tạ Đức Giê-hô-va vì Ngài là thiện; Lòng nhân từ Ngài còn đến đời đời. – Thi 136:1

Hơn bao giờ hết, chúng ta đang sống trong nền văn hóa “vứt đi.” Hãy nghĩ đến những thứ có thể dễ dàng ném bỏ – dao cạo, thùng nước, bật lửa, đĩa giấy, vật dụng ăn bằng nhựa. Người ta sử dụng, ném đi, rồi thay thế.

Văn hóa “vứt đi” này cũng phản ánh nhiều khía cạnh. Nhiều khi những cam kết thật trong các mối liên hệ lại được coi là tùy nghi chọn lựa. Hôn nhân vật lộn để sống còn. Công nhân lâu năm bị sa thải trước nghỉ hưu vì chủ có những chọn lựa rẻ mạt hơn. Vận động viên đang được ái mộ lại rời đến đội khác. Hình như chẳng có gì lâu dài.

Nhưng Đức Chúa Trời bất biến của chúng ta lại hứa ơn yêu thương Ngài hằng có mãi mãi. Trong Thi Thiên 136, thi sĩ ca tụng lời hứa tuyệt vời này bằng cách nói về dấu kỳ, sự hành động, và bản tính của Chúa. Ông còn nhấn mạnh mỗi câu bằng cụm “Lòng nhân từ Ngài còn đến đời đời.” Dù đó là kỳ quan Ngài sáng tạo (c.4-9), sự giải cứu (c.10-22), hay mối quan tâm dịu dàng với dân sự (c.23-26), thì chúng ta cũng có thể tin cậy Ngài vì sự nhân từ Ngài trường tồn bất diệt. Trong thế giới tạm bợ, Chúa của vĩnh hằng cho chúng ta hy vọng. Chúng ta có thể hát với tác giả:“Hãy cảm tạ Đức Giê-hô-va vì Ngài là thiện; Lòng nhân từ Ngài còn đến đời đời.” (c.1)

Ngợi ơn thương xót lâu dài Đời đời vững chãi, mãi hoài không vơi Ngợi thành tín Chúa không ngơi Vững yên trên các tầng trời biếc xa. —Psalter

Ân điển Ngài không thể đo lường mênh mông; Lòng nhân Ngài không bao giờ vơi cạn vô tận; Bình an Ngài không tả xiết.

* Trích Lời Sống Hằng Ngày