Đọc: Ê-sai 37:9-22, 33
Đừng lo lắng gì cả, nhưng trong mọi sự hãy dùng lời cầu nguyện, nài xin cùng sự tạ ơn mà trình dâng những nhu cầu của mình cho Đức Chúa Trời. Phi-líp 6:4
Bạn làm gì với những lo lắng của mình? Bạn dồn nén chúng vào trong lòng, hay dâng lên cho Chúa?
Khi San-chê-ríp, vua A-si-ri chuẩn bị tiêu diệt Giê-ru-sa-lem, ông đã gửi một bức thư đến vua Ê-xê-chia nói rằng Giu-đa sẽ không khác gì mọi dân tộc khác mà ông đã chinh phục. Ê-xê-chia mang bức thư này lên đền thờ tại Giê-ru-sa-lem và “trải thư ra trước mặt Đức Giê-hô-va” (Ês. 37:14). Rồi ông cầu nguyện và nài xin sự giúp đỡ từ Đức Chúa Trời toàn năng.
Ngay sau đó, tiên tri Ê-sai đã mang thông điệp từ Đức Giê-hô-va đến cho Ê-xê-chia: “Vì con đã cầu xin Ta về San-chê-ríp, vua A-si-ri, đây là lời Đức Giê-hô-va đã phán về nó” (Ês. 37:21-22). Kinh Thánh cho ta biết rằng lời cầu nguyện của Ê-xê-chia đã được nhậm ngay tối hôm đó. Đội quân A-si-ri thậm chí đã không “bắn vào đó một mũi tên nào” (c. 33). San-chê-ríp đã rời khỏi Giê-ru-sa-lem, không bao giờ trở lại nữa.
5 từ trong thông điệp của Đức Chúa Trời dành cho Ê-xê-chia—“Vì con đã cầu xin”—cho chúng ta thấy nơi thích hợp nhất để trao những lo lắng của mình. Vì Ê-xê-chia đã đến với Chúa, nên Ngài đã giải cứu ông và dân tộc ông. Khi chúng ta biến những lo lắng của mình thành lời cầu nguyện, thì chúng ta khám phá Đức Chúa Trời thành tín trong những cách bất ngờ!
Lạy Cha, xin giúp con biến những lo lắng của mình thành lời cầu nguyện vì những nan đề của con nên nằm trong tay Chúa thay vì trong tay con.
Lời cầu nguyện lay động cánh tay của Đấng lay động thế giới. E.M. Bounds
* Trích Lời Sống Hằng Ngày