Đọc: Lu-ca 24:13-32

Rồi Ngài bắt đầu từ Môi-se đến tất cả các nhà tiên tri mà giải thích cho họ những lời chỉ về Ngài trong cả Kinh Thánh. Lu-ca 24:27

Vào thập niên 1880, họa sĩ người Pháp Georges Seurat đã giới thiệu một loại hình nghệ thuật gọi là hội họa chấm. Như tên gọi, Seurat dùng các chấm màu nhỏ li ti, thay vì những nét cọ màu sắc pha trộn, để tạo ra một bức tranh nghệ thuật. Nhìn gần, tác phẩm của ông tựa như các cụm chấm riêng lẻ. Nhưng khi người xem bước lùi xa ra, mắt họ hòa các dấu chấm lại với nhau thành các bức chân dung hay phong cảnh rực rỡ sắc màu.

Bức tranh lớn của Kinh Thánh cũng vậy. Nhìn gần, sự phức tạp của nó có thể để lại cho ta ấn tượng tựa như các chấm trên một bức vẽ. Khi đọc, chúng ta có thể cảm nhận như Cơ-lê-ô-ba và bạn của ông trên đường Em-ma-út. Họ không thể hiểu những “chấm” sự kiện bi thương trong tuần lễ Vượt Qua. Họ hy vọng Chúa Giê-xu “là Đấng sẽ cứu chuộc dân Y-sơ-ra-ên” (Lu. 24:21), nhưng họ vừa chứng kiến cái chết của Ngài.

Bỗng một người mà họ không quen đi bên cạnh họ. Sau khi tỏ ra quan tâm đến cuộc trò chuyện của họ, Ngài đã giúp họ xâu chuỗi lại các sự kiện chịu khổ và chịu chết của Đấng Mê-si-a mà họ đã chờ đợi từ lâu. Sau đó, khi cùng dùng bữa với họ, Chúa Giê-xu để họ nhận ra Ngài—rồi Ngài rời khỏi một cách khó hiểu như lúc Ngài đến.

Có phải các chấm sẹo của những dấu đinh trong tay Ngài khiến họ chú ý? Chúng ta không biết. Điều chúng ta biết là khi xâu chuỗi các sự kiện của Kinh Thánh với sự chịu khổ của Chúa Giê-xu (c.27, 44), thì chúng ta thấy một Đức Chúa Trời yêu thương chúng ta nhiều hơn chúng ta có thể hình dung.

Cha ôi, đôi khi chúng con bị lạc vào các chi tiết trong cuốn sách của Ngài. Xin giúp chúng con nhìn thấy bức tranh lớn hơn để biết rằng chúng con cần Con Ngài biết bao và Con ấy đã đến để bày tỏ cho chúng con biết Ngài yêu thương chúng con nhiều thể nào.

Chúa Giê-xu đã phó sự sống Ngài để bày tỏ tình yêu của Ngài dành cho chúng ta.

* Trích Lời Sống Hằng Ngày