Đọc: Giô-na 3:10–4:11

Nếu các con yêu mến những ai yêu mến mình, thì có ơn nghĩa gì đâu? Lu-ca 6:32

Khi chiến tranh nổ ra vào năm 1950, cậu bé 15 tuổi Kim Chin-Kyung đã tham gia vào quân đội Nam Hàn để bảo vệ quê hương. Tuy nhiên, cậu sớm nhận ra rằng mình chưa sẵn sàng đối diện với sự kinh khiếp của chiến trận. Khi thấy những người bạn còn trẻ đã ngã chết xung quanh, cậu bé cầu xin Chúa bảo vệ mạng sống cho mình và hứa nguyện, nếu được sống, cậu sẽ học cách yêu thương kẻ thù.

65 năm sau đó, tiến sĩ Kim suy ngẫm về lời cầu nguyện được nhậm đó. Qua mấy chục năm chăm sóc trẻ mồ côi và giúp đỡ trong công tác giáo dục giới trẻ Trung Hoa và Bắc Hàn, ông đã có được nhiều người bạn mà trước đây ông từng xem là kẻ thù. Hiện thời, ông tránh xa các chiêu bài chính trị. Thay vào đó, ông gọi mình là người yêu thương để bày tỏ niềm tin của ông nơi Chúa Giê-xu.

Tiên tri Giô-na đã để lại một di sản khác. Sự giải cứu lạ lùng từ bụng cá lớn cũng không thay đổi được tấm lòng của ông. Mặc dù cuối cùng cũng vâng lời Đức Chúa Trời, nhưng Giô-na nói ông thà chết hơn là nhìn thấy Chúa bày tỏ lòng thương xót với kẻ thù của ông (Giô-na 4:1-2, 8).

Chúng ta chỉ có thể phỏng đoán liệu cuối cùng Giô-na có học biết quan tâm người Ni-ni-ve không. Tuy nhiên, chúng ta hãy tự hỏi chính mình: Chúng ta có cùng thái độ như Giô-na đối với những người chúng ta sợ hãi và thù ghét không? Hay chúng ta cầu xin Chúa giúp mình yêu kẻ thù như Ngài đã thương xót chúng ta?

Lạy Cha trên trời, giống như vị tiên tri miễn cưỡng của Ngài, chúng con thường chỉ yêu những người yêu chúng con. Tuy vậy, Ngài đã yêu chúng con ngay cả khi chúng con chỉ biết lo cho mình. Xin ban cho chúng con ân điển để trở nên giống Chúa Giê-xu, chứ không phải giống Giô-na.

Tình yêu chinh phục tất cả.

* Trích Lời Sống Hằng Ngày