Đọc: Ma-thi-ơ 6:25-34

Cha các con trên trời vẫn nuôi chúng. Các con lại chẳng quý trọng hơn loài chim sao? c. 26

Nhiều năm trước, văn phòng làm việc của tôi ở Boston, nhìn ra Nghĩa Trang Granary nơi an nghỉ của nhiều vị anh hùng lừng danh Nước Mỹ. Tại có bia đá của John Hancock và Samuel Adams, hai nhân vật đã ký tên trong Bảng Tuyên Ngôn Độc Lập, và chỉ cách đó vài bước là nơi bia đá của Paul Revere.

Nhưng không ai biết thật sự từng người được chôn chỗ nào vì các bia đá đã được chuyển vị trí nhiều lần – đôi khi để giúp khu nghĩa trang thêm phần đẹp đẽ và có khi để vừa chỗ cho máy cắt cỏ. Mặc dù Nghĩa trang Granary có gần 2300 tấm bia, nhưng có tận 5000 người được chôn ở đó! Dường như ngay cả khi qua đời, một số người cũng không được biết đến.

Có những lúc chúng ta cảm thấy như thể mình là những cư dân không tên tuổi của Nghĩa trang Granary, không ai biết cũng không ai thấy. Sự cô đơn làm cho chúng ta có cảm giác–rằng mọi người và thậm chỉ cả Đức Chúa Trời không thấy mình. Nhưng chúng ta cần tự nhắc nhở mình rằng cho dù cảm thấy bị Đấng Tạo Hóa quên lãng, thì đó không phải sự thật. Đức Chúa Trời không chỉ tạo nên chúng ta theo hình Ngài (Sáng. 1:26-27), mà còn quí trọng từng người và sai Con Ngài đế để giải cứu chúng ta (Giăng 3:16).

Ngay trong giờ phút tăm tối nhất, chúng ta vẫn được an nghỉ khi biết rằng chúng ta không bao giờ cô đơn, vì Đức Chúa Trời yêu thương luôn ở với chúng ta.
Cảm ơn Cha đã bên con
Yêu thương chăm sóc lo toan mọi đàng
Dạy con cảm biết ơn ban
Sẻ chia đồng cảm con mang đến người.

Chúng ta quan trọng vì Đức Chúa Trời yêu thương chúng ta.

* Trích Lời Sống Hằng Ngày